ĐỌC ĐỂ BIẾT THÊM VỀ MỘT CON NGƯỜI
Thân phụ ngài quê ở xứ Tràng Đình, Can Lộc-Hà Tĩnh, quê mẹ ở xứ Thọ Ninh- Đức Thọ - Hà Tĩnh. Tuổi thơ rời xa cha mẹ và các em để vào trường tập Xuân Phong, huyện Diễn Châu.
Cha mẹ qua đời.Sau 1954 anh em ruột người ở Nam, người ở Bắc.
Thụ phong linh mục giữa những năm chiến tranh lửa đạn ....
Bị quản chế ở miền tây xứ Nghệ, tại nhà thờ Yên Lĩnh - huyện Anh Sơn !
Một con người có duyên dáng rất phong nhã và thánh thiện, nhưng chứa đầy tâm hồn bao nỗi ưu tư.
Một Linh Mục có tiếng là thông minh đa tài. Riêng về lĩnh vực thơ phú tôi không dám khen chê. Nhưng khi đọc hết tập Hương Trầm của Ngài tôi mới thổn thức lắm thay.
Trang 173-174-175 làm cho tôi thêm tò mò và khám phá về tâm hồn thi sĩ... .
''Một chiều trở lại quê hương
Mãnh hồn ta lại vấn vương nỗi buồn
Hòn Ngư giữa biển cô đơn
Cùng ai tâm sự sóng cồn ngày đêm''
......
Trang 173
''Đời con lắm cảnh bi ai
Ruột đứt trăm đoạn, trăm bài thơ đau''
Chiều nay trước Chúa nhiệm mầu
Lặng quỳ con niệm chuỗi câu kinh buồn
....
.......
''Con khóc máu đã chảy tràn
Mấy dòng suối lệ quanh ngàn rú ri''
.....
Trang 174
Trong bài VIẾNG NGHĨA TRANG
Ngài đã viết
''Chiều tàn con đến viếng nghĩa trang
Mắt (...? ) đẫm lệ thấy mơ màng
Bao nhiêu đời đẹp từng rơi rụng
Vĩnh biệt muôn người cõi thế gian
......
.........
Lạy Chúa chiều nay gió lạnh về
Mây trời xám đục kéo lê thê
Xin thương giải thoát hồn muôn kiếp
Dắt họ về mau tới bến quê''
....
..........
Bài thơ GỬI EM VÕ THANH DƯƠNG
(Em ruột) sau biến cố 1975 bị đi đày ở miền bắc
............
.....................
''Đã qua ba chục năm rồi
Mặt em chưa thấy, nụ cười ... chiêm bao !
Xuân nay vẫn thắm sắc Đào
Gió êm mơn trớn cười chào hoa xưa
Anh nhìn bụi nước trời mưa
Nghe tim ớn lạnh, chát chua cuộc đời...
Nhưng đừng khóc tủi em ơi
Hãy luôn trọng ý Chúa Trời khôn ngoan
Dù cho cay đắng muôn vàn
Nhớ luôn đứng vững hiên ngang với đời''
CHA ĐÃ ĐI RỒI
Bài thơ viết khi ĐGH Gioan phao lô II lâm chung
Cha đã đi rồi , Cha của tôi
Hôm nay náo động cả đất trời
Thương nhớ Cha lành rời dương thế
Con nén than khóc, cổ nghẹn lời!
...................
..............................
Cha từng căn dặn mỗi chúng con
Đấu tranh ''đừng sợ'', lẽ mất còn
...
......''
Tập Hương Trầm của Linh Mục Võ Thanh Tâm được Ngài cho xuất bản (lưu hành nội bộ) ở vào cái độ tuổi '' Chiều lặng hồn vương lên áng mây''
Tôi đã được Ngài mến tặng tập Hương Trầm trong dịp chúc tết xuân Ất Mùi(2015). Xuân sang, ngồi đọc thơ Ngài, tôi hiểu hơn và tôi thầm cảm một hồn thơ đau.
Đau đến nỗi Ngài rất ít viết về nỗi đau của cuộc đời mình.
''Nhưng sầu vợi bớt dần đi
Trước cây Thánh giá mỗi khi con nhìn''
Không có nhận xét nào