Nguyễn Chính
Con lại về thăm Mẹ, miền Trung
Biển vẫn xanh, cát vẫn trắng một vùng
Cây phi lao già vẫn oằn lưng trong gió
Vẫn nhập nhòa bóng Mẹ đồng xa.
Biển vẫn xanh, cát vẫn trắng một vùng
Cây phi lao già vẫn oằn lưng trong gió
Vẫn nhập nhòa bóng Mẹ đồng xa.
Mẹ ơi!
Đã qua lâu rồi thời bom đạn
Nắm khoai khô chia lửa với trăm miền
Nay cát trắng còn vùi bao khát vọng
Cuối chiều, bếp lửa vẫn lom đom.
Đã qua lâu rồi thời bom đạn
Nắm khoai khô chia lửa với trăm miền
Nay cát trắng còn vùi bao khát vọng
Cuối chiều, bếp lửa vẫn lom đom.
Mẹ ơi!
Cái nghèo làm lưng Mẹ còng thêm
Như dấu hỏi dựng giữa trời nắng lửa
Hỏi tất thảy, hỏi cả người dưới mộ
…
Con về đây thăm Mẹ, thắt lòng
Nghe hàng dương nói một điều rất nhỏ
Rằng, Mẹ chỉ còn như ngọn đèn trước gió
Mà no ấm một đời, không tắt nổi ước mơ.
Cái nghèo làm lưng Mẹ còng thêm
Như dấu hỏi dựng giữa trời nắng lửa
Hỏi tất thảy, hỏi cả người dưới mộ
…
Con về đây thăm Mẹ, thắt lòng
Nghe hàng dương nói một điều rất nhỏ
Rằng, Mẹ chỉ còn như ngọn đèn trước gió
Mà no ấm một đời, không tắt nổi ước mơ.
lamhong.org
Không có nhận xét nào