Tuyết Thông

Nhưng cuộc đời này không có gì là êm xuôi mãi, mặt nước phẳng lặng rồi cũng có ngày dợn lên những cơn sóng lăn tăn. Cuộc đời bình lặng của tôi bắt đầu có sóng gió kể từ khi tôi tham gia một vài sinh hoạt trong xã hội. Trời phú cho tôi một giọng hát không hay lắm nhưng lại ấm áp tình người, tôi đã thực sự muốn chia sẻ những gì mình có được sau khi đã nhận rất nhiều từ những người chung quanh. Tôi rất hạnh phúc, lòng luôn gợi lên niềm tri ân từ nhiều sự yêu mến và khuyến khích của các thính giả, nhất là từ chính ông xã thân yêu của mình. Nhưng cũng từ ấy, những gợn sóng lăn tăn túa đến trong cuộc đời tôi. Ngòai những lời khen tặng và khuyến khích, còn có những phê bình, chỉ trích vì chung quanh ta luôn có những người thương và kẻ ghét. Những lời không đẹp đó chẳng mấy chốc như một làn gió thỏang đến tai em gái tôi và chị em cũng có nhiều lúc không vui từ đó. Cuộc đời vẫn mãi trôi đi và cuốn hút mọi lời khen tặng cũng như chỉ trích của phe đối lập để rồi tạo nên một cơn sóng cuồng phong càng lúc càng dữ dội. Cơn sóng đó càng ngày càng phủ lấp lên cuộc đời bình lặng của tôi, vốn dĩ vẫn âm thầm, riêng tư đặc biệt. Và tình thân chị em cũng rạn nứt sâu nặng theo năm tháng. Tôi đã cố gắng hàn gắn mọi rạn nứt ấy, cho dù phải hy sinh một vài tình bạn theo một quan niệm thật cổ xưa “một sự nhịn bằng chín sự lành” hoặc “im lặng là vàng”, không một lời biện minh hoặc phản đối nào. Có nhiều người nghĩ tôi ngu dại và chê trách tôi để thiên hạ đem ra làm trò cười với mục đích cố tình chia rẽ sự thân thiết của chị em tôi. Rồi không biết vô tình hay cố ý họ vẫn tiếp tục làm vỡ nát mọi cố gắng và nỗ lực hàn gắn của tôi.
Giờ đây tôi như một kẻ bơ vơ trong xã hội, không tình thân gia đình, không bạn bè. Tôi muốn rút hẳn vào cái vỏ của chính mình, cái vỏ mà đã bao nhiêu năm tôi luôn ẩn náu để tìm được một sự yên tĩnh cho cuộc đời mình, một sự bình lặng mà trong cuộc sống tôi nghĩ là không ai muốn có. Mọi sự vươn lên của tôi đã bị đè bẹp xuống thẳm sâu. Tôi ước mong sao có một phép lạ để trên cuộc đời này, tình thương yêu chan hòa hơn thù ghét, cái ấm áp nhiều hơn giá băng và nhất là tình chị em thắm thiết của tôi không bị mọi người tiếp tục chia rẽ nữa.
(Tập san Chân lý số 2.2011)
Không có nhận xét nào