Mối tình đầu trôi qua.
Không bao giờ trở lại.
Nhưng mà nỗi xót xa.
Như gió mùa thổi mãi.
Hàng cây trút lá vàng.
Quàng lên mình sắc biếc.
Cứ mỗi độ thu sang.
Gió rung cành tha thiết.
Thật kỳ lạ tình đầu.
Như lá khô khát nắng.
Tưởng rằng sẽ nói nhiều.
Nhưng suốt đời im lặng
Không có nhận xét nào