CƠN GIÓ VỚI DÒNG SÔNG
Anh chợt đến bên đời em không hẹn trước.
Em vô tình, anh nói vô tâm
Giữa hồn em lặng lẽ âm thầm.
***
Em cứ ngỡ mình là dòng sông phẳng lặng.
Anh là cơn gió vô tình làm dậy sóng ngả nghiêng .
Ai đâu dám trách cơn gió của lòng anh,
Mà chỉ dám hờn dòng sông sâu lắng.
Sao chẳng giữ nổi lòng mình?
Cứ chơi trò ú tim với gió.
Để gió xa rồi, dòng sông thả sóng bâng khuâng....
Em vô tình, anh nói vô tâm
Giữa hồn em lặng lẽ âm thầm.
***
Em cứ ngỡ mình là dòng sông phẳng lặng.
Anh là cơn gió vô tình làm dậy sóng ngả nghiêng .
Ai đâu dám trách cơn gió của lòng anh,
Mà chỉ dám hờn dòng sông sâu lắng.
Sao chẳng giữ nổi lòng mình?
Cứ chơi trò ú tim với gió.
Để gió xa rồi, dòng sông thả sóng bâng khuâng....
Không có nhận xét nào